Đọc truyện sinh con thuê cho chủ tịch

     

Bệnh viện phụ sản Thành phố.

Bạn đang xem: Đọc truyện sinh con thuê cho chủ tịch

Ngay từ bây giờ trong chống sinh, một cô nàng trẻ đã nằm đồ gia dụng vã trên giường, khuôn mặt cô trắng bệch do đau đớn. Lúc này là ngày cô lâm bồn, nước ối bây chừ đã vỡ, chưng sĩ lân cận đang nỗ lực giúp cô người mẹ tròn bé vuông. "Ahhh… đau quá… ahhh..." giờ kêu la thất thanh trong chống sinh, trên trán cô mồ hôi đã ướt đẫm. "Cố lên một chút ít nữa, em nhỏ xíu sắp ra rồi! Thở đầy đủ nào, cố gắng lên!" Nữ bác bỏ sĩ tiếp tục hối thúc cô. "Ahhhh..." bà bầu giờ phút này như bị rút cạn sinh lực, cố gắng hết sức thay đổi sâu. Suôn sẻ là sau cùng đứa trẻ em cũng an toàn sinh ra. "Oaaaa..." "Ra rồi, đứa trẻ sẽ ra rồi! Là một nhỏ bé trai, đứa trẻ rất đáng yêu!" hôm nay vị chưng sĩ kia mừng cuống kêu lên, bà ấy thanh thanh đỡ đứa trẻ ra mang lại trước phương diện cô. Thai phụ hai con mắt đỏ hoe, cô nỗ lực ngẩng đầu lên chú ý đứa bé, nước mắt từng giọt trong veo rơi xuống. Cô khóc vì chưng hạnh phúc, cơ mà cũng vày lo sợ, bởi vì người ta sẽ nhanh lẹ đến đây với mang bé của cô đi. thai phụ mười chín tuổi này tên là Nguyệt Tố Song, cô sẽ từng là 1 trong tiểu thư xinh tươi và có tài với sau này rực rỡ, được ngần ngừ bao nhiêu tín đồ mến mộ. Cơ mà cũng vì một sự vắt xảy ra một năm trước, cô từ trên cao rơi thẳng xuống vực thẳm, vì cần tiền chữa dịch cho mẹ, cô đã gặm răng với thai hộ cho tất cả những người ta. Đứa trẻ hiện nay đã xin chào đời, vẫn sớm thôi nó bắt buộc rời xa cô, nghĩ cho đây tim cô như bị tiêu diệt lặng. Ngay lúc này cô không thích giao bé cho họ, cô mong muốn mang con của bản thân mình đi thật xa. "Con của tôi, tôi ao ước bế nó một chút!" Nguyệt Tố tuy nhiên giọng nói run rẩy, cô ý muốn ôm bé ngay bây giờ. Nhưng lại lời vừa nói ra, cũng chính là lúc cô kiệt quệ mà ngất xỉu lịm đi, còn chưa kịp chạm vào đứa bé, ý thức của cô ý đã trở buộc phải mơ hồ. ... Nguyệt Tố tuy nhiên tỉnh dậy sẽ là buổi tối, cô cầm cố gượng quan sát xung quanh, tìm kiếm kiếm nam nhi của mình. Nhưng cho dù cô bao gồm tìm đỏ cả mắt, vẫn cần yếu nhìn thấy nam nhi đang ở đâu, hôm nay cô mới suy nghĩ một vali đặt tại trên bàn. Cô gửi tay mở mẫu vali ra, bên phía trong nhét đầy tiền, và đúng là hai trăm nghìn đô, đây cũng là số chi phí cô đã đồng ý để đẻ thuê. "Tôi hoàn toàn có thể không đem tiền nữa được không?" giờ đồng hồ nấc của cô ấy vang vọng trong căn phòng tĩnh lặng, mang đến giờ phút này cô mới biết tình mẫu mã tử là như vậy nào. Tuy vậy miệng nói như thế, thiệt ra cô cũng không tồn tại lựa lựa chọn khác, nếu không có số tiền này, thì mẹ của cô sẽ không còn thể nào sống được. Nguyệt Tố song lòng nhức như cắt, cô quấn quanh tròn trên giường khóc nức nở, cô ko hiểu bản thân tôi đã làm cái gì sai, mà ông trời lại đối xử cùng với cô như vậy. Trường hợp như cha của cô gật đầu chi trả viện chi phí cho bà bầu cô, thì cô đã không phải đẻ thuê như thế này. "Cạch!" cửa phòng đột nhiên mở ra, bên ngoài một người đàn bà uyển gửi đi vào. Cô ta đặt chân tới giường bệnh, nhếch môi khinh hay lên tiếng." Nguyệt Tố song ơi là Nguyệt Tố Song, tôi ngạc nhiên là chị lại tốt mạt như vậy, đã túng bấn thiếu đến cả đi đẻ thuê rồi à? Chậc, thật là tội nghiệp!" Người đàn bà này là Nguyệt Nhã Hoa, cô ta là bà mẹ cùng thân phụ khác chị em với Nguyệt Tố Song, là một trong người mưu mô thủ đoạn, với dã tâm muốn cướp hết phần lớn thứ của cô. "Nguyệt Nhã Hoa? Cô mang đến đây để gia công gì? nguyên nhân cô lại biết chuyện này?" Nguyệt Tố tuy nhiên giật mình nhìn lại, cô nhíu mày hỏi cô ta. "Ha, đương nhiên là tôi phải luôn theo dõi duy nhất cử nhất cồn của chị rồi, buộc phải tận mắt nhìn chị thê thảm như vậy, tôi bắt đầu cảm thấy hài lòng!" Nguyệt Nhã Hoa giơ tay vuốt mái tóc lâu năm của mình, cô ta yêu thích đáp. "Cô..." Nguyệt Tố tuy vậy có tức giận, nhưng mà cô lại thiết yếu làm gì, chỉ biết cắn răng chịu đựng đựng tiếng nói châm chọc của cô ấy ta. Thấy khuôn mặt nhợt nhạt của cô, Nguyệt Nhã Hoa lại thêm phấn khích, cô ta lại gửi tay lấy trong túi xách tay ra một tờ thiệp đỏ ném về phía Nguyệt Tố Song. "Thật ra hôm nay tôi cho là mong muốn báo cho chị một tin, tôi và Húc Tinh sắp đến kết hôn rồi, vì thế đến là nhờ cất hộ thiệp mời mang đến chị. Tôi và anh ấy rất mong nhận được sự chúc phúc của chị đó, chị gái thân yêu của tôi ơi!" "Kết hôn sao?" Nguyệt Tố tuy nhiên nghe cho đây tuỳ thuộc liền rụng rời. Húc Tinh kia đã từng có lần là vị hôn phu của cô, vậy mà chỉ trong thời hạn ngắn ngủi, hắn và Nguyệt Nhã Hoa lại hối hả tiến mang lại hôn nhân, cô là ko cam tâm.

Xem thêm: Biệt Đội Thiếu Niên Titan Xuất Kích Phần 1, Biệt Đội Thiếu Niên Titan Xuất Kích

"Sẵn phía trên tôi mong mỏi nói mang đến chị biết một chuyện, chị hãy cố yên tâm nhé, vừa bắt đầu sinh bé thì tránh việc xúc động to gan đâu. Thật ra thì… tôi đó là người chuyển chị lên nệm với người bọn ông khác, khiến cho chị trở nên đê tiện cùng vô sỉ trong mắt đa số người!" "Cái gì? Cô vừa nói đồ vật gi hả?" Nguyệt Tố tuy nhiên sững sờ. Một năm kia cô chính là bị mọi người bắt trên trận vẫn qua tối với bầy ông, cũng do chuyện này cơ mà Nguyệt Hùng tía cô đã đuổi cô thoát khỏi nhà. Còn tồn tại Húc Tinh, với cùng 1 kẻ thể diện hắn đang không tiếc lời lăng mạ cô, hoàn thành khoát cơ mà hủy đi hôn cầu của hai người. "Không tin được sao? Vậy để tôi nói lại một lượt nữa, lưu giữ lắng tai nhưng mà nghe cho rõ! Chị bị đuổi xuống đường là do một tay tôi sắp đến xếp, tôi chính là muốn thấy bộ dạng thảm sợ hãi này của chị đó!" "Nguyệt Tố Song, dựa vào đâu mà lại khi ra đời cô đã bao gồm tất cả, còn tôi thì lại là một trong kẻ hèn hạ chứ? rất nhiều thứ của cô ấy tôi đã giành lấy, những thứ này đều sẽ ở trong về tôi! Chỉ lúc chị cùng người người mẹ bệnh tật kia của mình biến mất, thì chúng tôi mới danh chủ yếu ngôn thuận lao vào Nguyệt Gia." Nguyệt Nhã Hoa vẻ mặt kích thích cười lớn nói. "Không...không thể nào?" Nguyệt Tố Song đau buồn kêu lên, cô quan yếu ngờ hoá ra phần lớn chuyện vô sỉ này đều vì Nguyệt Nhã Hoa một tay dàn dựng. Khiến cho cô xuất phát điểm từ 1 thiên kim trở buộc phải hèn mọn, khiến cho ba cô xua cô với mẹ ra khỏi nhà, mặc kệ sống chết của hai chị em con. Hình hình ảnh cô đứng trước dinh thự mong xin ông ấy lại hiện về, trái thật khôn xiết đau, cô đã quỳ dưới trời mưa cả một đêm, nhưng người làm tía đó không còn nhìn cô đem một cái, cơ mà còn cho người hầu tiến công đuổi cô đi. Không những như thế, ngay kế tiếp ông ta ngay lập tức mang người mẹ con Nguyệt Nhã Hoa trở về, ra mắt với mọi fan hai bạn họ mới chính là vợ con bằng lòng của mình. Nguyệt Hùng khốn nàn nuôi tè tam và con riêng bên ngoài, và chực đợi thời cơ chuyển họ về nhưng thôi, là cô và mẹ đã vượt ngây thơ tin cậy ông ta. "Chuyện phải nói cũng nói xong rồi, tôi đề xuất về còn sẵn sàng hôn lễ, từ giã chị gái thân yêu!" Đã giành được ý đồ của bản thân mình rồi, Nguyệt Nhã Hoa hiện thời mới ưng ý ra về, cô ta gắng tình nhấn mạnh vấn đề hai chữ hôn lễ nhằm khích Nguyệt Tố Song. "Rầm!" "Ahhhh..." góc cửa vừa đóng lại, một tiếng thét to vang lên, Nguyệt Tố song ôm khía cạnh khóc nức nở, trong tầm một ngày nhưng cô nhận vô số cú sốc lớn, cho dù có trẻ trung và tràn đầy năng lượng đến cỡ nào cũng không thể yên tâm được. Năm năm sau. Nguyệt Tố Song hiện nay đã là nhân viên cấp dưới ở một doanh nghiệp tổ chức sự kiện, tuy vậy chỉ là 1 trong những nhân viên bình thường, nhưng lại cô cần công việc này nhằm kiếm tiền. Số chi phí đẻ thuê cơ đã dùng phẫu thuật mang đến mẹ, nhưng mà bà ấy vẫn còn đó hôn mê, để liên tiếp chữa trị cần không ít tiền, vậy nên cô mới cam chịu hạ thấp bạn dạng thân thao tác làm việc ở đây. "Này mọi người biết tin gì chưa? mon sau chúng ta sẽ tổ chức triển khai tiệc sinh nhật trang bị năm cho tiểu thiếu hụt gia của tập đoàn Vương Thị đó. Đây là cơ hội tốt, để giúp công ty của họ tạo được giờ đồng hồ vang!" Một nhân viên cấp dưới đang rỉ tai với những người khác. Nguyệt Tố tuy vậy vừa hay đi tới, cô nghe hết hầu hết gì nhân viên cấp dưới kia vừa nói. Bây giờ cô lại lưu giữ đến nam nhi của mình, thằng bé bây chừ chắc đã và đang tròn năm tuổi, mà lại trùng đúng theo là mon sau cũng chính là sinh nhật của nhỏ cô. nghĩ đến con trai vừa ra đời đã thiếu thốn đủ đường tình yêu thương của mẹ, nước mắt cô vào vô thức cơ mà rơi xuống. Cô cũng muốn làm câu hỏi mà một người mẹ nên làm, quan tâm cho con, rồi tổ chức triển khai cho đứa con trẻ một bữa tiệc sinh nhật thật nóng áp. "Này nhân viên cấp dưới mới, mau đi thiết lập cho tôi một cốc cafe đi! đừng quên ít con đường thôi, ko được ngọt quá đâu, nghe rõ chưa! trong khoảng năm phút cô yêu cầu mua về đây, nếu như không thì đừng trách tôi!" Nguyệt Tố tuy vậy còn đã ôm tư liệu đứng ngẩn ngơ, thì vùng phía đằng sau một âm nhạc chói tai vang lên. Cô liền giật mình, nhanh nhẹn lau nước mắt rồi quay lại cúi đầu đáp. "Vâng, tôi đi ngay đây thưa trưởng phòng!" Nói chấm dứt cô để tài liệu xuống bàn, rồi nhanh lẹ chạy đi thiết lập cà phê. Cho dù được gọi là nhân viên chính thức, tuy thế cô chẳng khác nào là chân không đúng vặt ở đây, những chuyện lớn nhỏ tuổi họ mọi bắt cô đi làm. Người phụ nữ lúc nãy kêu cô đi mua coffe gọi là Cảnh Nghi, cô ta là trưởng phòng trí tuệ sáng tạo ở đây, với cũng vô cùng ghét Nguyệt Tố Song, cô ta là chủ nhân trương để hầu như cấp dưới kia rất có thể đì cô ấy. "Thật chướng mắt!" bắt gặp bóng lưng của Nguyệt Tố tuy vậy đã bặt tăm sau hành lang, cô ta nhếch môi coi thường bỉ nói. Vào lúc này ở bên ngoài cổng công ty, một loại taxi dừng lại. Từ bên trên xe một cậu nhỏ xíu năm tuổi khiêu vũ xuống, cậu đưa đôi mắt tròn xoe của bản thân mình nhìn vào trong. "Đây là công ty daddy đã chọn sao? mình muốn vào xem ý tưởng một chút!" Cậu bé nhỏ cất giọng trong trẻo nói, rồi bước tiến nghênh ngang vào trong. Ở trên đây Cảnh Nghi đang thao tác làm việc với bạn của mình, thì đùng một phát cánh cửa phòng họp lại mở ra. Cậu bé nhỏ lúc nãy chuyển mắt vào quan lại sát, động tác cử chỉ như một ông vắt non. "Thằng tinh ma này là ai đây hả? Sao vào đây được? Mau cút ra phía bên ngoài ngay!" Cảnh Nghi ko biết đó là tiểu thiếu gia bên Vương Thị, cô ta lớn giọng quát mắng đứa trẻ.