Thơ về cuộc sống khó khăn

     
(yeahflashback.com) Trong cuộc sống đời thường không phải người nào cũng có được mọi giá trị cuộc sống cần thiết cho dù họ đã có những cố gắng và quyết tâm hết sức mình. Và đấy là chủ đề thơ viết về những người trong hoàn cảnh đó, những bài xích thơ than vãn về cuộc sống với trung khu trạng buồn và cảm giác bế tắc trong cuộc sống.

Bạn đang xem: Thơ về cuộc sống khó khăn

Nếu cuộc sống của chúng ta là một color hồng, luôn luôn thuận buồm xuôi gió với ít gặp mặt khó khăn, thì các bạn sẽ khó cảm thấy được hết nỗi buồn của các người luôn gặp mặt trắc trở và thất vọng trong cuộc sống.Sẽ chẳng tất cả một ai ý muốn mình phải thở than hay khổ cực cả, nhưng cuộc sống thường ngày vốn dĩ không được như hy vọng muốn, mặc dầu họ đã cố gắng hết sức mình rồi, vậy mà hầu như chuyện vẫn không chũm đổi, thậm chí còn có chiều hướng xấu đi khiến cho tâm trạng càng trở yêu cầu tồi tệ.

Xem thêm: Cảm Ơn Em Vì Đã Cho Anh Một Tình Yêu Anh, Dòng Lệ Hạnh Phúc: Tiểu Thuyết

*
thơ kêu than cuộc đời vì thất vọng trong cuộc sống đời thường (ảnh: internet)
Bạn hãy tưởng tượng lúc ta vẫn mất bao nhiêu thời gian, tâm huyết và sức lực để thừa qua chặng đường dài đầy hóc búa với bao điều hy vọng, vậy mà sau cùng cái đích đến lại là ngõ cụt. Cảm giác khi ấy không chỉ dễ dàng là buồn, là hụt hẫng, cơ mà còn là việc tuyệt vọng và thuyệt vọng nữa.... Theo đuổi một tình yêu không có kết quả, đầu tư toàn bộ thời hạn và sức lực lao động vào một các bước mà không thành, chữa trị một căn bệnh mà công dụng là "vô phương cứu trị ".... Toàn bộ những điều đó đó là sự thuyệt vọng trong cuộc sống.Đã có rất nhiều người mượn lời thơ để trải lòng, nhằm than thở. Mỗi tác giả, mỗi bài xích thơ đều là 1 trong những câu chuyện khác biệt nhưng đều toát lên vẻ âu sầu và diễn tả sự thuyệt vọng trong cuộc sống.Mời khách hàng và chúng ta cùng chúng tôi đến với chùm Thơ viết về hầu hết than vãn, bi quan và thất vọng trong cuộc sống
, để rất có thể hiểu và thông cảm với phần nhiều phận fan như vậy nhé !
*
thơ than vãn cuộc sống đời thường (ảnh: internet)
Thơ than thở Cuộc Đời tuyệt 01ĐỜI NGƯỢC XUÔI
Thơ: Tùng TrầnMệt mỏi rồi bao năm mon ngược xuôiĐã nếm đầy đủ vị đời nội địa mắtDù chũm gắng mến thương và lượm nhặtTừng thú vui vẫn chẳng rứa chặt tayNhưng ông trời thì lại cứ mỉa maiLuôn mang lại những đắng cay hờn tủiCó nhiều khi âm thầm tôi từ bỏ hỏiMình đã sai cùng lầm lỗi chổ nàoMà kéo dãn theo năm tháng khổ đauBước chênh chao trê tuyến phố đời mấp méKiếp nổi trôi bước chân trần cô lẻChẳng biết bản thân rồi sẽ cần về đâuHay bẽ bàng giữa nơi chốn bể dâuLà số phận cần thiết nào bay đượcNên dẫu bao gồm bốn cha đời xuôi ngượcMãi chỉ là dòng nước đôi mắt tuôn rơi?Thơ thở than Cuộc Đời tuyệt 02PHẢI KHÔNG AI..!!??Thơ: Tùng TrầnCòn những lắm phần nhiều phận đời tay trắngVì cuộc đời chẳng suôn sẻ như aiNên biết được những điều gì đến nhị chữ tương laiĐành phó mang theo mon ngày trôi nổiTuy động lòng nhưng làm sao đâu dám nóiKhi biết rằng còn lắm giữa loại đờiGiấu nỗi bi ai mà nước mắt tuôn rơiNên đôi lúc muốn có tín đồ đồng cảmCùng trút bỏ cạn nỗi niềm trong tâm địa khảmCho trung ương hồn bớt bi ai thể lươngĐể song chân khỏe khoắn bước tiếp ngăn đườngNơi lòng mắt không còn vươn sầu lệĐược mỉm mỉm cười không âm thầm câu nệKiếp cơ hàn chỉ ước gắng mà thôiChẳng cơ mong hay mộng mị xa xôiPhải không ai..những fan cùng cảnh ngộ.Thơ than thở Cuộc Đời xuất xắc 03TRẢ VỀ MIỀN KÍ ỨCThơ: Tùng TrầnBiết đem gì để che đầy khoảng chừng trốngKhi mong muốn chờ hy vọng đã vụt bayĐể lòng còn nghĩ cho chữ tương laiSau số đông gì đắng cay đời ban tặngPhải chi sống đừng đặt tình quá nặngNhư bao người..cứ lẳng yên ổn dửng dưngQuay lưng thôi là quên chữ sẽ từngThì mặt đường đời đâu sống lưng chừng lỡ bướcChỉ tiếc rằng thời hạn nào xoay ngượcĐể tuyến đường biết trước chọn lối điĐáy trọng điểm hồn đâu đọng mọi sầu biCũng chẳng phải chia ly điều mong mỏi muốnRồi bây giờ giữa dòng đời vạn hướngThấy cheo leo lòng vướn nỗi muộn phiềnChợt thấy thèm lắm hai chữ bình yênTrả niềm đau trở về miền kí ức.
*
thơ buồn chán về cuộc sống đời thường (ảnh: internet)
Thơ than vãn Cuộc Đời giỏi 04TÔI MUỐN QUÊN
Thơ: Tùng TrầnTôi mong mỏi quên hồ hết điều ko vui vẻNơi trung ương hồn đìu hiu quẽ suốt bao nămQuên nỗi đau vị trí quá khứ lỗi lầmMà xưa nay đã lặng lẽ rơi lệTôi mong quên một thời trong dâu bểQuên lòng tín đồ sao quá dễ dàng đổi thayTấm chân thành luôn luôn mang chữ đắng cayNgười dối dang lại kéo dài mĩ mãnTôi ao ước quên như dòng sông khô cạnVà không còn lệ lai láng canh thâuCho trái tim vơi không còn nỗi nhức sầuĐể quay về nơi ban đầu cuộc sốngTôi ước ao quên thứ đã từng có lần mơ mộngĐể đi tìm chút ngọt ngào và lắng đọng bình yênXoá toàn bộ những căng thẳng mệt mỏi ưu phiềnCon đường đi được dòng quyền chọn lựaTôi mong muốn quên tháng ngày như thế nào một thuởĐã đọa đày mục rửa trái tim côiTôi muốn tìm lại hình trơn của tôiCho môi nở thú vui dù nhợt nhạtTôi mong quên nỗi đau cùng nước mắtDẫu cách đời hiu hắt kiếp hiu quạnh hiu.Thơ kêu than Cuộc Đời xuất xắc 05NHIỀU LÚC BUỒNThơ: Tùng TrầnNhiều lúc ai oán rồi suy nghĩ ngợi vu vơLòng từ bỏ hỏi bờ bến nào hạnh phúcĐể thuyền đời tôi ghé dừng một lúcCho tâm hồn kiếm được chút bình yênBao thọ rồi chôn bí mật nỗi niềm riêngTự dối mình nhằm quên đi phiền muộnNhưng thỉnh thoảng lòng vẫn như sóng cuộnMang trọng điểm hồn về 1 hướng chơi vơiVẫn biết rằng toàn bộ đã xa xôiNhững niềm vui nụ cười cùng nước mắtNếu cuộc đời người nào cũng từng bất trắcNỗi niềm này có lẽ chắc cảm thôngNhiều lúc buồn muốn được tựa loại sôngLững lờ trôi dẫu khi ròng thời điểm nổiNhưng chẳng hề biết gì là hờn dỗiMong cuộc đời bình yên chỉ vậy thôi.Thơ thở than Cuộc Đời tuyệt 06TÔI MUỐNThơ: Tùng TrầnMệt mỏi rồi mong mỏi tìm vùng bình yênĐể quên hết u sầu như gục ngãMà lâu nay vẫn hằn chôn trong dạCho mon ngày khổ cực bớt chơi vơiCó song lần ao ước đi đến một nơiĐể tra cứu lại nụ cười tươi đuối dịuChỉ cố kỉnh thôi chẳng nên ai đề nghị hiểuLòng không hề hứng chịu hồ hết xót xaBiết khung trời còn to lớn bao laNhưng từ hỏi đâu là nơi nương náoMà cuộc sống chẳng còn mưa giông bãoCho tâm tư nguyện vọng vơi thảm óc u sầuPhải bỏ ra mình được tựa cánh hải âuBay muôn nơi trên khung trời cuối đấtSống giản đối kháng cùng tháng ngày lây lấtNhững nỗi niềm táng tận mồ sâu.
*
*
cô đơn một mình (ảnh: internet)
Thơ tâm Trạng bã Về cuộc sống thường ngày 08

SỐNG MỘT MÌNH ÔM LẤY NỖI ĐƠN CÔI

Thơ: Tùng TrầnSống một mình bao phủ lấy nỗi 1-1 côiChẳng buộc phải vì nuối tiếc thương xa xưa cũMà đó là thấy niềm đau vẫn đủNên chán chường không ấp ôm thêm thôiCó gần như lần đáy dạ cũng chơi vơiBởi kí ức một thời còn đâu đóChợt vô tình làm vết yêu mến vò võSe thắt lòng dù vẫn cố quăng quật buôngSống một mình thật sự cũng hơi buồnCon fan ai chẳng thèm thuồng hạnh phúcBằng trái tim ham mê đầy sôi sụcNào mong ngóng một hoàn thành bi thươngChỉ tiếc cầm đời trăm vạn nhỏ đườngNgười khác biệt là lẽ hay vốn dĩĐâu phải ai cũng thập toàn hoàn mỹKẻ vui cười bạn khổ lụy gắng thôiSống một mình ôm lấy nỗi 1-1 côi.Thơ vai trung phong Trạng buồn chán Về cuộc sống 09VU VƠ
Thơ: Lê NgọcTa mệt nhọc lả giữa đường đời đắng cay Chữ ơn nghĩa lại vượt nặng tín đồ ơiTấm thân ta đang căng thẳng rã tránh Câu thề mong cũng buông lơi vụn vỡTa chỉ mong đời chớ vương chữ nợ Trái tim này đừng thương ghi nhớ về ai Nghĩa ái ân không tự khắc khoải canh nhiều năm Tuổi xuân cứ để phôi phai tàn lụiMột ngày kia khi trăng tàn sau núi Riêng mình ta cứ lầm lũi bước tiến Thế nhân cơ nào đâu vướng bận gì Bởi cuộc sống đời thường là buông đi vớ cả.(Đang cập nhật...)