Em anh hai đầu thế giới

     
Chương trước Giới ThiệuChương 1Chương 2Chương 3Chương 4Chương 5Chương 6Chương 7Chương 8Chương 9Chương 10Chương 11Chương 12Chương 13Chương 14Chương 15Chương 16Chương 17Chương 18Chương 19Chương 20Chương 21Chương 22Chương 23Chương 24Chương 25Chương 26Chương 27Chương 28Chương 29Chương 30Chương 31Chương 32Chương 33Chương 34Chương 35Chương 36Chương 37Chương 38Chương 39Chương 40 (18+)Chương 41Chương 42Chương 43Chương 44Chương 45Chương 46Chương 47Chương 48Chương 49Chương 50Chương 51Chương 52Chương 53Chương 54Chương 55Chương 56Chương 57Chương 58Chương 59Chương 60 (Part 1)Chương 60 (Part 2)Ngoại Truyện 1Ngoại Truyện 2Ngoại Truyện 3 Chương tiếp

CHƯƠNG 5: sở hữu QUÀ SINH NHẬT!

Sau lúc Duy Minh ra khỏi phòng TGĐ, mọi tầng 40 ban đầu bàn tán xôn xao, không ít người dân thỏa mức độ tưởng tượng từ những câu nói đầy ẩn ý như “Giám đốc tự tháo dỡ hay em cởi?” “Sao cậu chưa làm đi?” “Dạ… em sẽ làm cho ngay”… Rồi liên tục gần 2 tuần sau vẫn chưa thấy Duy Minh đi làm, tin đồn gấp rút trở thành “Do ship hàng sếp không khía cạnh nên đã bị nghỉ phép không thời hạn” rồi nhanh chóng lắng xuống.Thật sự, vắt Long trước giờ vốn không cân nhắc trang điện tử của công ty, cũng không tốt nghe nhân viên tọc mạch, lại ngay gần như tuần lễ đó công việc dồn dập, yêu cầu xúc tiến bắt tay hợp tác với sơn thị, bắt buộc những lời đồn thổi sau lưng đó không thể nào đến tai của An vắt Long. Nhưng với Duy Minh thì khác, từ thời điểm ngày được mang đến nghỉ phép, nó lật đật mang đến xin có tác dụng thêm ở cửa hàng quần áo của nhà nhỏ Linh cả ngày, đó là 1 shop quần áo nhỏ tuổi nhưng siêu nổi tiếng, cũng không đến mức là đồ hiệu nhưng được dòng độc, không va hàng phải được mấy các bạn tuổi teen ưa chuộng lắm.

Bạn đang xem: Em anh hai đầu thế giới

Các bước của nó bước đầu từ sáng, làm mang lại tối. Thật ra trước đó khi thử việc ở AJ Duy Minh chỉ cần làm theo ca, sáng hoặc tối, còn buổi còn lại nó sẽ thao tác làm việc ở đây. Nhưng bây giờ, nó đang xin làm cả ngày, vậy mà thời hạn rảnh buổi tối, Duy Minh vẫn tò mò lên xem thông tin của công ty, vốn dĩ nó cũng có một ID bên trên đó, mà hiện nay đã bị “nghỉ phép” đề xuất đành đề nghị ẩn danh thôi. Ẩn hay hiện cũng không còn quan trọng khi nó mò lên tới mức box chat trực tuyến, xém chút nó vẫn phun cả ngụm trà vừa new uống vào screen vi tính lúc nghe đến những lời đồn thổi thổi quá sức tưởng tượng về mình và núm Long: làm sao là thuộc qua đêm, có tác dụng chuyện gì cho nỗi sáng sau phải cài đặt bông băng thuốc đỏ, rồi như thế nào là ship hàng không tốt đã biết thành đuổi việc… Duy Minh chỉ với biết vừa tức vừa cười, có phải bạn muốn như vậy đâu chứ. Rồi tiếp đến nó cũng tự yên ủi “May là tôi đã nghỉ việc, chưa hẳn trở lại đó để đối mặt với mấy tin đồn thất thiệt này. Cho tên người có quyền lực cao kia bị đồn chết luôn!”+++Đã hơn 2 tuần kể từ ngày nỗ lực Long đến cậu nhóc nghỉ ngơi phép, các bước bận túi bụi quán triệt hắn có thời hạn để nghĩ về cậu nhóc, chỉ biết là tối đêm gồm một hương thơm là lạ, ngọt ngào và lắng đọng ấm áp, “đó không phải mùi sữa tắm, cũng chẳng phải mùi dầu thơm, chắc chắn là mùi của cậu rỡ rồi” cứ về tối tối lại chấp chới trong suy nghĩ của hắn. Sáng sớm, ánh nắng chan hòa nhưng không gay gắt, trời ko gió cũng ko một gợn mây, chính xác là 1 ngày đẹp mắt trời để ban đầu làm việc, trong đầu hắn thoáng hiện ra cái chữ trên cái bông băng vết thương hôm nào, nghĩ cho đó rồi tự phì cười, mà với cùng 1 kẻ tham công tiếc câu hỏi như An thế Long thì cũng cấp tốc thôi, hắn gác mẫu thú vui nho nhỏ dại đó sang 1 bên, trở về với công văn, sách vở còn chất chết giả như núi.Quá chú tâm vào công việc, sau khi vật lộn đâu vào đấy cùng với mớ công văn, tư liệu thì trời cũng đã về chiều, đằng chân trời, vắt chiều đỏ rực, phương tây đã nhuốm màu đỏ hồng như hòn than sắp tan, nuốm Long bước vào sát cửa kính, hắn chăm chú nhìn dòng người đang đi lại bên dưới, nắng nóng chiều phủ lên trên người Thế Long một color cam rực rỡ. Đang tha thẩn thì giọng nói ngọt ngào và lắng đọng của cô thư kí vang lên: “Thưa Tổng giám đốc, trưởng phòng nhân sự có bài toán cần gặp giám đốc ạ!”Thế Long dẹp dòng để ý đến của bản thân sang một bên, chứa giọng trầm trầm và lãnh đạm quen trực thuộc “Vào đi”Trưởng chống Khoa khúm núm cách vào, mãi không chịu đựng nói gì, vậy Long đành lên tiếng trước:- Có vấn đề gì? – nỗ lực Long ngồi hơi ngả tín đồ ra sau ghế, tia nắng hoàng hôn chỉ thắp sáng được nửa bên mặt của hắn, nửa mặt còn lại nhìn ko rõ, kèm theo tiếng nói không chút cảm hứng khiến cho những người đối diện càng nặng nề phán đoán trung tâm trạng của cố gắng Long thời điểm này- Tôi ao ước nhờ tổng giám đốc giải quyết đơn nghỉ vấn đề này ạ!- … - vậy Long không nói gì chỉ nhíu ngươi rồi gửi tay ra mang tờ đối kháng thôi vấn đề mà ông trưởng chống cung kính đưa ra.- … - Trưởng chống nhân sự khẽ rùng mình, đợi cách biểu hiện của tgđ khi xem lá đối kháng đó, trái nhiên không sai, người đứng đầu gằn lên từng tiếng- VIỆC. NÀY. LÀ. SAO? – Thấy mục bạn viết đối chọi hiện lên 3 chữ HUỲNH DUY MINH chợt khiến Thế Long tức giận, hắn tự trước đến giờ vốn khét tiếng điềm tĩnh, giá lùng, gồm chuyện gì rồi cũng lẳng yên ổn giải quyết, công việc là công việc, chưa lúc nào để cảm xúc xen vào vậy mà lại cơn khó tính này đột ngột đến chiếm phần lĩnh quan tâm đến hắn 1 cách vô cùng tự nhiên.- Dạ… hơn tuần trước đó cậu Duy Minh gồm xuống chống nhân sự hỏi phương pháp xin nghỉ việc và viết đối chọi này tức thì tại chỗ. Cũng không đòi hỏi những trợ cấp sau thời điểm nghỉ việc, mặc dù sao thời gian cậu ấy xin ngủ cũng tròn mon thử việc cuối cùng… - Trưởng phòng vừa thêm bắp nói vừa dò xét sắc khía cạnh của cụ Long- dừng lại… mang hồ sơ chi tiết nhất của Huỳnh Duy Minh lên đây mang lại tôi – gắng Long ngắt lờiTrưởng phòng nhanh nhẹn im miệng, chạy về phòng in hồ sơ với tốc độ của thương hiệu lửa. Trong những lúc đó, gương mặt An cầm cố Long ngày càng khó coi “Chẳng phải mình chỉ cho nghỉ ngơi phép thôi sao, ai mang lại nghỉ việc, vẫn vậy còn giúp đơn không chút bởi vì dự!” Mà dường như giận vượt mất khôn, rứa Long không mảy may nghi vấn tại sao một nhân viên cấp dưới thử việc cỏn bé như Duy Minh xin ngủ mà phải lặn lội lên đến tầng 40 nhằm xin chủ ý hắn. Đương nhiên là tại sao xuất vạc từ những lời đồn thổi suốt mấy tuần nay, đồn mang đến tai ông trưởng chống nhân sự, xúi quẩy nuốm ổng lại vừa nhận 1-1 từ chức của Duy Minh, lòng rối như tơ vò trong cả 2 tuần nay vì chưa xác minh được 2 bạn đó ra sao, lỡ mà chấp nhận đơn tự chức kia bị tổng giám đốc “xử trảm” thì khổ thân; đem hết dũng khí sống hơn 30 năm cuộc đời, ông trưởng chống lên gõ cửa phòng giám đốc, quả nhiên An tổng lãnh đạm đã tức giận, cơ mà trong dòng rủi còn có cái may, để tổng giám đốc tự giải quyết và xử lý nhận hay là không nhận lá 1-1 này thì giỏi hơn. Sai 1 li đi 1 dặm, sức lực lao động leo thăng quan tiến chức trưởng chống này trường hợp sơ suất sẽ ảnh hưởng mất trắng. Nghĩ đến đó, trưởng phòng nhân sự mặc dù sợ quánh nhưng vẫn đang còn chút vơi nhõm.Trên tay ráng tập hồ nước sơ, lý định kỳ của Duy Minh, trưởng phòng nhân sự gõ cửa lần hai, vẫn luôn là 2 chữ “Vào đi” lạnh lùng vang lên, vậy mà khi cách vào, căn phòng trong khi đã tăng cao lên vài độ “nhờ” khuôn mặt hằm hằm của chũm Long. Nắng nóng chiều mờ nhạt vẫn không được sức phát sáng cả gương mặt của hắn, trưởng chống Khoa nuốt nước miếng dòng ực, đành mở lời trước:- Thưa tổng giám đốc, cậu Duy Minh gửi đơn này vào trong ngày 14 tháng này… - bây giờ ngày mấy?- Ngày 30… - chưa nói xong thì nắm Long đã lên tiếng- Vậy sao giờ này mới mang lên đây? – An nắm Long vẫn luôn áp hòn đảo người khác bằng giọng điệu như vậyTrưởng phòng Khoa thì thầm than trời, đúng là giám đốc đã giận quá mất khôn, nếu thông thường giám đốc đã hỏi “Sao không tự xử lý mà nên mang lên đây?” hoặc “Từ khi nào mà 1 nhân viên cấp dưới thử câu hỏi xin nghỉ ngơi cũng đề xuất chờ tôi phê chuẩn?”. Việc tiếp theo là đề xuất vắt óc tìm câu trả lời, cần yếu nói trực tiếp ra là do scandal của sếp và cậu nhóc đó suốt mấy tuần qua. Đột nhiên, cầm cố Long thốt lên, vô tình giải vây mang đến trưởng phòng Khoa khỏi thắc mắc khó:- Ơ lúc này là 30 rồi à? – Hắn vừa hỏi vừa nhíu mày – Ông về phòng thao tác đi, tôi tất cả chuyện bận!- Vâng, thưa giám đốc. – Trưởng phòng vừa thở phào vừa cung kính bước thoát khỏi phòng.Thế Long chú ý lên định kỳ bàn, một vết tròn đỏ chót sát bên số 30 tháng này. “Hôm nay là sinh nhật Khánh My, xém chút đã quên béng đi mất!”Khánh My thiệt ra là 1 trong cô bé mồ côi được bà mẹ hắn dìm nuôi tức thì từ nhỏ dại do bà thích có phụ nữ nhưng hai lần vượt cạn các sinh được 2 đồng đội nó là nạm Long – rứa Huy. Trong đơn vị họ An, Khánh My được xem như một công chúa nhỏ, cha mẹ Thế Long luôn cưng chiều Khánh My như trứng mỏng, như 1 hiện thiết bị trong tủ kính viện bảo tàng, ông bà luôn cho rằng có như vậy bắt đầu phần như thế nào bù đắp được nỗi buồn tủi bởi mất phụ vương mất mẹ. Ngay cả An lão phu nhân cũng khá mực ngọt ngào cô cháu nuôi này, từ nhỏ tuổi bà sẽ hay đan áo, khuyên bảo Khánh My, thậm chí là còn coi cô là cô cháu dâu tương lai của nhà họ An.

Xem thêm: Sharing Your Stories: Những Câu Nói Hay Trong Phim Love Rosie )

Còn Khánh My, cho dù được cưng chiều, từ lúc về nhà họ An đã sống trong nhung lụa tuy nhiên cô luôn ý thức được thân phận của mình, vừa chào đón tình cảm của mọi tín đồ vừa cố gắng học tập, hiếu thảo với bà và thân phụ mẹ, hòa bình với 2 anh em Thế Long, cụ Huy. Chính ngày này 17 năm về trước, Khánh My, 1 cô bé mới 4 tuổi chập chững phi vào nhà, còn ngại ngùng ngùng nấp sau lưng “mẹ” hiện nay đã 21 tuổi, đã trở thành một cô bé lớn, xinh đẹp, hiền lành thục và ngoan ngoãn. +++Chiều muộn. Đó là 1 shop thời trang như đang nói ở trên, chưa hẳn là đồ hiệu nhưng dạng hình được rất nhiều người trẻ ưa chuộng. Chiều nay, những người tới coi đồ phần nhiều là phụ nữ, những quý cô quý cô mong muốn giết thời hạn bằng các bước shopping. Cửa ngõ kính được mở ra, 1 cậu con trai cao bé bước vào, sau sống lưng là 1 sân nắng và nóng chiều kim cương ruộm.Cậu rỡ ràng đầu tương đối cúi, mồm nở thú vui tươi rói, tươi rộng cả tia nắng ngoài kia xin chào bà chủ. - Sao hôm nay con đến muộn thế?- Dạ công ty con tất cả chút chuyện, tía con vừa new nhậu xỉn về. Con nấu cho cha chút cháo rồi bắt đầu đi, bé xin lỗi hihi – Duy Minh nói nhu cầu lỗi, gãi gãi đầu nở niềm vui gượng gạo.- Thôi ko có gì đâu con, tiệm vừa đông khách một chút thì bé cũng vừa đến.Nghe bà chủ nói vậy, nó cũng thấy giảm áy náy rồi gấp rút hòa vào công việc. Duy Minh làm luôn luôn chân luôn luôn tay đâu hay hiểu được trong chiêu mộ góc khuất, tất cả một người đã chú ý đến nó tức thì từ lúc vừa bước đi vào. +++Thật ra cố gắng Long cũng lừng khừng phải mua gì làm quà tặng sinh nhật cho 1 cô gái, nên những khi vội đá quý bước thoát ra khỏi tòa bên AJ hắn cũng kịp hỏi thăm sở trường của cô thư ký kết “Chậc, mặc dù sao cũng là phái nữ, sở thích chắc cũng giống như nhau!”Sau đó, chiếc Audi R8 mới cáu được hắn chạy bon bon trên đường, mang lại thẳng 1 cửa hàng thời trang nhỏ mà cô thư cam kết đã niềm nở giới thiệu. Vừa cho nơi, hắn vẫn vội vào trong, phong cách một doanh nhân không mang đến hắn la cà sinh hoạt quầy này quầy nọ, cố kỉnh Long thẳng bước tới các quầy mình yêu cầu mua đồ, các bước lựa chọn diễn ra như một chiếc máy. Sau một hồi đồ gia dụng lộn trong lô quần áo, váy, tất,… hắn đang mệt đứ đừ “Sau trước giờ đồng hồ mình lần khần lựa áo quần cho đàn bà khó như thế này nhỉ?”. Đang kêu than trong đầu thì chuông cửa vang lên, một cậu nhãi ranh đẩy cửa bước vào, “Trông quen quen nhỉ?... À, Duy Minh, mẫu thằng này ta đang định tìm cậu thì cậu tự xuất hiện!”, cậu sẽ thở dốc cơ mà mái tóc hơi rối, trông như vừa mới trải sang 1 cuộc thi chạy maraton; khuôn mặt xinh xắn có dấu hiệu rục rịch mồ hôi, trông chỉ bắt mắt chứ không hẳn là đẹp, mà lại nét ưa nhìn ấy không khiến người ta bị áp lực, mà lại ngược lại, tạo cảm hứng nhẹ nhàng, lử đử như cơn gió mát thoảng qua. Khi cậu nở nụ cười thì ngoài ra mọi căng thẳng mệt mỏi trên gương mặt đều chảy biến, ánh mắt sáng lên long lanh, nụ cười ấy đột nhiên làm trái tim ráng Long lạc đi một nhịp. Có lẽ, chưa bao giờ Thế Long suy xét nụ cười của người nào đó, bao phủ hắn phần nhiều là những thú vui nịnh nọt giả tạo, còn đây, lần trước tiên hắn thấy một niềm vui thật sự như vậy, thú vui như lan sáng, nụ cười hắt lên cả ánh mắt, làm cho lu mờ phần nhiều vật xung quanh, tất cả nắng ko kể kia cũng có chút nhạt màu.Thế Long “đờ” tín đồ nhìn Duy Minh lăn xăn thao tác làm việc như bé thoi hơn 1/2 tiếng đồng hồ, hắn sẽ tiếp tục nhìn vậy nên nếu Duy Minh không bất ngờ ngước đôi mắt lên, qua lớp kính râm đang đeo, hắn thấy Duy Minh có vẻ không nhận ra hắn, khẽ chấp nhận chào như chào những người dân khách khác, nghĩ đến đó, vào lòng tự nhiên cám thấy hụt hẫng.Thật ra Duy Minh đã lưu ý người bọn ông kia khá lâu, dù phía trên là shop dành cho tất cả nam lẫn thiếu phụ nhưng đồ nàng rất nhiều, trong cửa ngõ hàng hiện giờ toàn người sử dụng nữ, chợt bao gồm người bọn ông cao to, Âu phục chỉnh tề, treo kính râm, tay đã giở cho tới giở lui chọn giày… chị em thì cũng hơi lạ kỳ. Vả lại nó chú ý người bọn ông này cũng quen thuộc quen, thấy fan ta quan sát mình cho nên nó cũng đồng ý chào lại. Thấy fan đó cứ mãi nhìn mình, Duy Minh hơi cạnh tranh hiểu, “có lẽ bạn đó cần trợ giúp gì hả ta?”Sau một hồi lưỡng lự, Duy Minh quyết định nở nụ cười thật tươi, cách đến ở bên cạnh vị khách hàng “lạ lùng” kia:- Anh đề nghị giúp gì không? – Duy Minh đựng giọng thỏ thẻ- Nữ, nhì mươi mốt tuổi, say đắm màu hồng, tôi nên mua một cỗ đồ làm quà sinh nhật!- … - Nó tương đối há hốc mồm khiếp ngạc, chưa khi nào gặp đề xuất người như thế này. Không, cần nói là nói chuyện như thế này. Con bạn mà tưởng là loại máy, cứ nhập tài liệu vào là chỉ dẫn 1 đáp án đúng chuẩn tuyệt đối vậy. Mà lại “chuyên môn nghiệp vụ” góp nó nhanh lẹ lấy lại dáng vóc ban đầu, lại đồng ý tươi rói trả lời – Vâng, thưa quý khách.- … - thế Long không nói gì nữa, chú ý nhìn nó đang cúi đầu, mắt chăm chú nhìn mấy đôi giầy lật qua lật lại- À nãy tiếng anh chọn được gì rồi? – Duy Minh bất thần ngẩng đầu lên hỏi- … - Hắn liên tiếp im lặng, giơ đôi tay đang núm một đống trang bị raNhìn đống vật đó Duy Minh suýt phì cười, nhưng do sợ khách hàng mất mặt yêu cầu đành gắn gượng, xém chút đang lộn ruột. Nhìn đống đồ gồm váy, giày, tất, thắt lưng,… toàn bộ đều màu hồng Duy Minh đành bó tay nói:- phụ nữ đa số ai cũng thích màu sắc hồng, nhưng không người nào muốn bản thân thiến thành 1 “cây” color hồng từ trên đầu xuống chân đâu!- … - nạm Long khá tức giận, lại đỏ mặt vì chưng ngượng đành im re- Vậy cô ấy còn say đắm màu gì không? Da cô gái này trắng giỏi đen?- Trắng. Da cũng white – Hắn đáp gọn gàng lỏn- Ừm… vậy cao cỡ bao nhiêu? bé hay đầy đặn?- tầm 1m62, khá gầy.- Vậy sở thích tính cách- Đơn giản cùng dịu dàng- Ok, vậy được rồi, để tôi sẽ chọn giúp anh nhé – Duy Minh vừa vấn đáp vừa mỉm cười híp mí.Công việc khiến cho Thế Long loay hoay mất 1/2 tiếng vẫn chưa chọn được một bộ ra hồn, vậy nhưng mà qua tay cậu rực rỡ chỉ mất chưa đến 10 phút đã lựa chọn được mẫu váy ngắn color trắng, thắt lưng màu hồng, đôi giày trắng viền hồng, vòng cổ với hoa tai cũng màu hồng. Chọn một cỗ y phục hơi ưng ý, Duy Minh luân chuyển qua hỏi vị khách lạ mà lại quen quen này:- Anh thấy sao? Thế Long chỉ gật đầu, tuy ko nói gì tuy nhiên tỏ vẻ khá ưng ý, tảo qua bà công ty nói gọn lỏn “Tính tiền”. Ngay lập tức sau đó, hắn rảo cách ra quầy tính tiền, gửi thẻ tính dụng ra thậm chí còn không thèm hỏi giá.Sau lúc kí nhận với nhận lại thẻ tính dụng, rứa Long xin phép bà chủ cho thủ thỉ riêng với Duy Minh, vừa bán được một món “hời”, bà công ty cũng vui mừng đồng ý.+++Ra bên cạnh cửa, Duy Minh tức thời nói:- Anh không phải cảm ơn tôi đâu… Đó là… - Nó định nói thêm “Đó là trọng trách của tôi mà!” thì kẻ địch đã ngắt lời- mai sau cậu trở về công ty thao tác làm việc ngay lập tức – gắng Long nãy giờ đồng hồ đứng xoay sườn lưng về phía Duy Minh nay đã tháo kiếng xuống, thanh nhàn xoay người lại- Tôi… tôi… - cùng với tư cách đã viết đối chọi thôi việc, xứng đáng lẽ Duy Minh rất có thể mạnh dạng thủ thỉ với hắn không nên sợ sệt tuy thế quả thiệt khí núm của hắn vượt áp hòn đảo khiến lời nói vừa tới miệng vẫn tọt ngay lập tức vào bụng- … - nắm Long ko nói, chỉ nhướng đôi mày đẹp nhất lên quan sát nó- … - Hồi thọ sau, rước hết dũng khí, nó cất cao giọng – Cám ơn người tiêu dùng đã ủng hộ shop chúng tôi. Từ biệt quý khách“Một lời không đồng ý khéo à?” cầm Long nghĩ về trong đầu tuy thế vẫn lãnh đạm nói “Đơn nghỉ bài toán của cậu chưa được thụ lý, cùng cậu đang trở thành nhân viên thiết yếu thức, nếu như ngày mai cậu không đi làm tôi đã kiện cậu phạm luật hợp đồng lao động”Nói xong, thay Long nhàn hạ lấy xe pháo rồi đổi thay mất. Còn lại mỗi Duy Minh đứng đó ngẩn tò te cho tới khi bà chủ ra call nó vào. “Cái quái ác gì đang xẩy ra đây nhỉ? Đơn xin ngủ việc của mình có sai sót gì à? nhưng mình trở thành nhân viên chính thức lúc nào?”+++Trên cái Audi R8.- Alo, tgđ gọi tôi tất cả gì ạ? – Trưởng phòng Khoa hồi chiều vừa new thoát nạn hiện nay thấy sếp Tổng gọi điện liền teo rúm người lại, giọng đầy hại sệt- mau lẹ lập hồ sơ tuyển Huỳnh Duy Minh thành nhân viên chính thức, 15 phút nữa tôi xuất hiện ở công ty, tôi hy vọng thấy hồ nước sơ kia trên bàn.Nói xong, cầm Long tắt máy chiếc rụp, tiếp tục lái xe quay trở lại công ty. Trong những khi đó trưởng chống Khoa đang ở trong nhà ăn buổi tối cùng vợ con không hiểu biết nhiều mô kia gì bắt buộc lật đật thay xống áo chạy vào công ty, vừa chạy vừa rủa “Chắc thằng oắt này vừa bắt đầu ra đk với sếp Tổng phía trên mà, báo sợ hãi mình bữa ăn cũng ko yên”